Có một buổi chiều mát mẻ, trời vừa chớm tối, gió từ con sông nhỏ phía sau nhà lùa vào bếp mang theo mùi mặn mà của biển. Tôi vẫn nhớ rõ ngày hôm đó, mẹ tôi mang về một rổ bạch tuộc tươi rói – những con bạch tuộc còn căng bóng, lóng lánh nước biển và dường như vẫn còn vương hơi thở của đại dương.
Mẹ nhìn tôi, mỉm cười: “Hôm nay nướng một nửa, còn lại làm lẩu nhé.” Tự nhiên lòng tôi rộn ràng như trẻ con lần đầu được nghe kể chuyện cổ tích. Hai món ăn, hai cách chế biến, hai mùi vị – nhưng tất cả đều gom tụ trong một buổi tối ấm cúng bên gia đình, nơi tiếng cười chan hòa với mùi thơm của bạch tuộc nướng phả ra từ bếp than hồng.
Bạch tuộc nướng – Hương biển cháy lên trong từng miếng thịt
Chẳng cần gì quá cầu kỳ. Mẹ ướp bạch tuộc với chút sa tế, tỏi băm, ớt xay và một ít nước mắm nhĩ. Những miếng bạch tuộc tươi cắt vừa miệng, thấm đều gia vị, rồi được mẹ xếp lên vỉ, đặt trên bếp than đỏ rực. Mùi thơm khi lớp da bạch tuộc bắt đầu se lại, tỏa khói nghi ngút, như đánh thức cả hàng xóm.
Miếng đầu tiên đưa vào miệng – là vị ngọt đậm đà quyện trong chút cay nhẹ, dai nhưng không bở. Cái vị giòn sật đặc trưng của bạch tuộc tươi quyện trong lớp cháy cạnh thơm nức mũi khiến tôi chỉ muốn ăn mãi. Nước chấm thì mẹ pha rất riêng: chỉ đơn giản là muối ớt xanh pha chanh nhưng sao lại hợp đến lạ kỳ.
Bạch tuộc nướng không chỉ là món ăn. Nó là những khoảnh khắc ta ngồi quanh bếp than, là tiếng tí tách vui tai của mỡ nhỏ xuống lửa, là ánh mắt mẹ chăm chú lật trở từng miếng cho đến khi vàng đều, là tiếng reo lên hào hứng mỗi lần lớp da giòn tan chạm đầu lưỡi.
Bạch tuộc nhúng lẩu – Dư vị ấm nồng trong làn khói nghi ngút
Khi phần nướng đã gần hết, mẹ khẽ đặt nồi lẩu lên bếp gas mini. Nước lẩu mẹ ninh từ xương, thêm vài lát dứa, sả, cà chua, và một chút sa tế cho cay cay nơi đầu lưỡi. Bạch tuộc còn lại được để nguyên con, rửa sạch, sẵn sàng cho vào nồi nước đang sôi lăn tăn.
Xem thêm tôm he nhỏ
Chỉ cần nhúng vài phút, thịt bạch tuộc chuyển màu trắng đục, cuộn lại, thơm dậy trong làn khói bốc lên. Chấm miếng bạch tuộc lẩu vào nước mắm ớt tỏi, vị ngọt của thịt tươi, cái dai mềm hoàn hảo tan trong miệng, đi kèm là vị cay âm ỉ của nước dùng đang sôi sùng sục.
Ăn lẩu bạch tuộc là cảm giác vừa ấm, vừa vui. Là khi ta hít hà cái cay thơm của nước dùng, gắp rau tươi, nấm, mì gói vào nhúng cùng, là tiếng xuýt xoa vì miếng bạch tuộc vừa đủ độ chín, không bị dai, mà cũng không mềm rục. Mọi thứ hòa quyện như một bản nhạc đồng quê – nhẹ nhàng mà khiến ta nhớ mãi.
Hai món – một hương vị quê nhà
Bạch tuộc nướng và lẩu, nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng lại gói ghém biết bao cảm xúc. Là món ăn từ biển cả, nhưng lại chứa đựng sự ấm áp của bữa cơm quê nhà. Mỗi lần làm hai món ấy, tôi luôn nhớ về ngày xưa – nơi có căn bếp nhỏ, có mẹ bên vỉ than đỏ, và có tiếng cười vang trong khói lửa ấm nồng.
Với tôi, bạch tuộc nhỏ không chỉ là nguyên liệu – nó là một phần của ký ức, là vị mặn mòi của biển khơi, là cái tình của người đứng bếp. Dù bạn là người yêu hải sản hay chỉ mới bắt đầu khám phá ẩm thực biển, hãy thử một lần thưởng thức bạch tuộc nướng và lẩu – để thấy trong từng miếng ăn, là cả một đại dương đang vỗ về vị giác bạn.
Bởi đôi khi, một bữa ăn ngon không nằm ở độ sang trọng, mà nằm ở chỗ nó có thể chạm được đến trái tim ta. Và bạch tuộc – theo cách ấy – luôn khiến tôi thấy mình được trở về.